Một buổi sáng chủ nhật bình yên trên quảng trường Saint Médard ở trung tâm Paris. Một ai đó đang sắp đặt quầy rau. Ở trước ngôi nhà thờ nhỏ, những người tham dự các dịch vụ đang chụp một vài ảnh Sefie. Đây là một trong những nơi đẹp trong những khu phố cổ nhất của thành phố.
Christian cũng ở đó để tiến hành kiểm tra lần cuối âm thanh cây đàn accordion của mình. Trong 40 năm, ông ấy vẫn ngồi ở đây vào mỗi Chủ nhật, để chơi những bản nhạc trữ tình truyền thống của Pháp. Những người sống ở khu này, đang lắng nghe, nói chuyện và cười đùa. Đây không phải là một nơi thu hút du khách trong khu vực này, Paris vẫn thuộc về cư dân bản địa.
Vào ngày này, tôi cùng với Bettina Flitner, một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, đang đi tham quan thành phố trên sông Seine nhằm tìm hiểu lý do vì sao cô ấy luôn mang theo máy ảnh Fujifilm X100F bên mình. Và tôi đang quay phim cô ấy bằng Fujifilm X-T3 của tôi.
Mọi người từ từ tập trung xung quanh, lấp đầy quảng trường. Một trong số họ là Elisabeth, người đội chiếc mũ màu đỏ rất hợp với chiếc túi đỏ của cô, đang xoay quanh và nhảy theo điệu nhạc. Có một biên đạo múa với mái tóc màu cam rực lửa, một người ngồi xe lăn cũng là một người vô gia cư, người đã mang bên mình một khuôn mặt bẩm sinh và một chai rượu vang. Đó là một bối cảnh hấp dẫn. Bettina Flitner bị cuốn hút trong tất cả với chiếc Fujifilm X100F nhỏ bé. Cô di chuyển cùng với mọi người và âm nhạc, cười và hôn lên má người khác. Cô ấy cũng hát theo các bản nhạc. Có vẻ như việc chụp ảnh mọi người gần như không còn là cần thiết nữa. Các bức ảnh của cô thường mạnh mẽ, sâu sắc và gần gũi. Đối với cô, máy ảnh là chìa khóa mở ra những cánh cửa, đó là phương tiện giao tiếp với những người lạ. Cô nói rằng đó là những gì cần thiết lập thỏa thuận và kết nối. Flitner là một người tò mò, nhạy bén. Cô thích thú với những câu chuyện về các nhân vật chính mà cô gặp và muốn gợi lên sự tò mò tương tự với người xem bức ảnh của cô sau này. Điều gì làm nên cảm xúc cho người xem và mong muốn được nhìn thấy?
Bettina Flitner trở thành nhiếp ảnh gia từ năm 1989. Cô bắt đầu công việc sau khi được đào tạo để trở thành nhà làm phim và điều này hẳn đã có nhiều ảnh hưởng đến quan điểm nhiếp ảnh của cô. Công việc của cô thường có tính liên tục. Những hình ảnh được bố cục gồm hình ảnh xem kẻ các dòng chữ. Chủ đề của cô bao gồm tất cả mọi thứ, từ chân dung đến các bài xã luận chính trị, cho đến các báo cáo.
Bettina Flitner nhận được sự hoan nghênh nhờ vào những công việc liên quan đến thiết lập không gian công cộng và các chủ đề có tính khích thích, bao gồm các dự án ảnh dài hạn về các phần tử cực hữu, johns và gái mại dâm. Đến nay, cô đã xuất bản mười tập ảnh. Các tác phẩm nhiếp ảnh của cô đã giành được nhiều giải thưởng và được trưng bày tại các triển lãm quốc tế. Cô đã làm việc với các hệ thống của Nikon trong nhiều năm. Nhưng gần đây, cô ấy đã thêm vào danh sách thiết bị của mình một máy ảnh Fujifilm GFX 50S và X100F nhỏ gọn. Chúng vẫn còn được nhìn thấy trên những nẻo đường tác nghiệp và những hệ thống này sẽ đưa cô vào tương lai.
Chúng tôi tiếp tục đi và chào đón những cơ hội xảy ra trên đường. Trên con phố Mouffetard, nơi dẫn lên một ngọn đồi, chúng tôi thấy một người đàn ông lớn tuổi với gương mặt cá tính khác biệt. Ông ấy bước đi hơi khom trên đường, cách ăn mặc như một người sành điệu và mang trên tay công trình của một nghệ sĩ. Ông dừng lại trước một tấm gương treo trên đường và luồn tay qua tóc. Oh, một gương mặt khá thú vị. Bettina Flitner tiếp cận và nói chuyện với ông ấy. Người đàn ông này có một chút e ngại và luôn nhìn vào thiết bị chụp ảnh tương đối lớn của tôi. Nhưng lại không để tâm đến chiếc máy ảnh nhỏ X100F. Một lúc sau, ông đồng ý cho chụp ảnh. Flitner đã giải thích với tôi rằng, nhiều người cảm thấy ít e ngại khi nhìn thấy một chiếc máy ảnh nhỏ so với chiếc DSLR lớn. Cô cũng nói rằng điều quan trọng nhất là phải giữ được giao tiếp với họ khi chụp chân dung, vì thế họ sẽ nhìn vào mình và cách giao tiếp. Giao tiếp là một thuật ngữ mà Flitner rất thích dùng. Và triển khai theo cả hai cách.
Trời cũng bắt đầu chuyển sang tối hơn và chúng tôi nghe thấy những thông báo phát ra từ chiếc loa của ngân hàng Sông Seine. Chúng tôi thấy một nhóm người tập trung ở dưới đó. Một trong số họ đang cầm nến trên tay. Một cuộc biểu tình đang được tiến hành kêu gọi phóng thích nhà sáng lập Wikileak Julian Assange. Paris sẽ không còn là Paris, nếu thiếu đi những nghệ sỹ chơi kèn đầy lòng đam mê. Bettina Flitner có những lợi thế, dễ dàng len lỏi qua đám đông, băng qua người chơi nhạc và lấy nét vào người nhạc trưởng đầy lôi cuốn. Trong các bức ảnh của cô, chúng ta thấy được sự nhận thức mãnh liệt, hòa hợp và cả sự hiếu kỳ, tất cả là tính cách của Flitner, được thể hiện rõ ràng – cùng với bản chất không ràng buộc như chiếc máy ảnh của cô.
Thiết bị dùng để quay phim:
- Fujifilm X-T3 (1080 FHD, LOG, 50FPS)
- Fujinon XF23mmF1.4
- Fujinon XF56mmF1.2
- Thiết bị cân bằng DJI Ronin SC
- Khung máy cho X-T3
- Máy quay phim hành động Zoom F1









